Một ngày cuối tháng ba, chúng tôi quyết định men theo quốc lộ 6 tới thăm Pù Luông – vùng đất của những huyền thoại. Thung lũng xinh đẹp này được tô điểm bởi những dãy núi đá nhấp nhô, những cung đường quanh co uốn lượn bên cạnh những thửa ruộng bậc thang xanh mượt mà. Thiên nhiên vừa hùng vĩ, vừa lạ kì lại căng tràn sức sống khiến người ta đặt chân đến sẽ lưu luyến mãi không rời.
Đã đến Pù Luông, nhất định không thể quên trải nghiệm cảm giác “bay” trên đỉnh. Nằm ở độ cao trên 1.700m so với mực nước biển, khí hậu nơi đây quanh năm mát mẻ và thường xuyên có mây mù. 6 giờ sáng, chúng tôi thức dậy để đón chờ những khoảnh khắc đẹp nhất của ban mai. Từng vạt mây đang chờn vờn xung quanh, rồi lại bồng bềnh, nhẹ nhàng trườn xuống ôm trọn sườn núi vẫn đang mơ màng trong làn sương sớm. Chỉ trong chốc lát, các bản làng lại dần hiện ra, mờ ảo, lung linh trong nắng mai, mang đến cho mỗi người trong đoàn những cảm xúc thật đặc biệt.
Phóng tầm mắt ra xa, trên nền xanh thẫm của núi rừng đặc trưng vùng nhiệt đới là sắc màu trù phú, bao la của những thửa ruộng bậc thang mềm mại. Từng mảng xanh nối tiếp nhau chạy dài như không có điểm kết thúc. Đứng tại đây, hít một hơi căng lồng ngực, cảm giác như cơ thể được tiếp thêm năng lượng sống. Về với Pù Luông là về với sự thanh thản đến kỳ lạ!
Lắng tai nghe, dường như chúng tôi còn cảm nhận được thanh âm rì rào của đại ngàn trong gió. Những tia nắng le lói rọi xuống thung lũng, lại khiến con người ta càng mê mẩn trong nét đẹp tinh khôi.
Cả nhóm quyết định trekking một cung đường qua khu bảo tồn để tận hưởng mùi hương của đại ngàn căng tràn hương sắc. Ý tưởng mới chỉ lóe lên trong giây lát nhưng đã không làm chúng tôi chùn lòng. Men theo những con đường của rẻo cao trong nắng sớm, sự bao la rộng lớn của đồng ruộng, vẻ hoang sơ, kì vĩ của núi rừng khiến người ta có cảm giác như bé lại.
Trên đường, chốc chốc chúng tôi bắt gặp những vườn rau được bà con trồng bên những nếp nhà sàn đơn sơ, hay những cọn nước khổng lồ đang xoay đều, kẽo kẹt bên dòng suối róc rách.